Chết vì quen miệng

Cha xứ bán con ngựa của mình cho một người khách. Nhận tiền xong, ông dặn dò:

- Tôi cần lưu ý ông, muốn thúc nó chạy thì nói “Tạ ơn Chúa”, còn muốn nó đứng lại thì nói “Alléluia” (hãy hoan hỉ lên).


- Được thôi, tôi đã quen với ngựa cả đời rồi.


Nhảy lên lưng con ngựa mới mua, ông khách thử nói khẽ:


- Tạ ơn Chúa!


Chưa dứt lời, con ngựa đã vọt đi. Đến tiếng “Tạ ơn Chúa” thứ hai thì nó phóng nước đại. Chợt nhìn thấy một vực sâu thăm thẳm ngay phía trước, ông ta hoảng hốt hét lên :


- Alléluia!


Con ngựa kịp dừng lại sát mép vực. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, kỵ sĩ làm dấu thánh và thốt lên:


- Hú hồn ! Tạ ơn C…h…ú…a!



Một bà đỡ khá lành nghề nhưng hay mất bình tĩnh. Người ta gọi bà đến đỡ một ca đẻ con, tới với hòm dụng cụ trong tay, bà nói với người chồng:


An Ngọc




Chết vì quen miệng
Chết vì quen miệng Chết vì quen miệng Reviewed by Trần Lệ Thu on 11:54 Rating: 5

Không có nhận xét nào: