Ra đường sợ nhất công nôngVề nhà sợ nhất vợ không nói gì! Vợ là cơm nguội nhà taNhưng là phở tái thằng cha láng giềng Làm thơ, nuôi chó, chọi gàBa trò chơi ấy làm ta bơ phờ Rượu chè, cờ bạc, gái traiLà thuốc trường thọ ông trời cho ta Đêm nằm nghĩ mãi không raTại sao thằng ấy lại là nhà thơ(Ai cũng làm được nhà thơAi cũng có thể “sù cơ” của mình) Muốn đuổi khách ra khỏi nhàĐọc thơ được giải họ ra
Thơ bút tre 02
Reviewed by Trần Lệ Thu
on
08:39
Rating:
Không có nhận xét nào: